Chuyện kể rằng...Lưu Bình và Dương Lễ là đôi bạn thân thuở còn đi học. Lưu Bình, con nhà giàu nên không thích học mà chỉ thích ăn chơi, thi kỳ nào thì hổng kỳ đó. Trái lại, Dương Lễ nhà nghèo nên biết phận, chịu khó học hành đêm ngày, Lưu Bình rất tử tế với bạn nên anh ta cho bạn mình tiền để mua giấy mực, áo quần, cơm gạo nhằm ăn học. Và khi đến kì thì Dương Lễ thi đậu được làm quan ở trong dinh có lính hầu canh gác cẩn thận, trong khi đó Lưu Bình lại cờ bạc mà hết tiền trở nên nghèo đói.
Không tiền không việc và Lưu Bình tìm tới Dương Lễ, anh nghĩ rằng lúc xưa đã giúp bạn tiền ăn học nên Dương Lễ chắc chắn không bao giờ quên ơn, hơn nữa anh ta lại là một người bạn rất tốt. Thế rồi, Lưu Bình tìm đến nhà quan Dương Lễ, anh ta không được phép gặp ngay mà phải chờ đợi rất lâu, sau cùng một người lính hầu đem anh ta tới 1 căn phòng đặc biệt. Khi ra tiếp đón bạn, Dương Lễ tỏ vẻ rất thờ ơ, lạnh nhạt như người xa lạ, Dương Lễ không cho tiền bạc gì cả, tới lúc Lưu Bình than đói bụng, Dương Lễ mới sai lính hầu đem cho bạn 1 chén cơm nguội đựng trong 1 cái bát mẻ và mấy quả cà thiu, bắt Lưu Bình phải ngồi dười đất mà ăn.
Lưu Bình rất tức giận, giận tới nỗi thâm gan tím ruột, cho tới khi trở về căn nhà nghèo nàn của mình thì anh ta buồn tủi cho số phận mình ên không sao ngủ được trong đêm hôm đó. Thế rồi anh ta quyết chí học hành để thi đỗ làm quan cho bằng Dương Lễ, nhưng khổ nỗi lấy tiền đâu để mà mua giấy mực để học bây giờ, còn áo quần và thức ăn nữa. Dĩ nhiên là anh buồn rầu lắm vì không biết phải giải quyết ra sao, cho đến một vài ngày sau, có một thiếu phụ trẻ đẹp dọn đến ở căn nhà bên cạnh, nàng buôn bán tơ lụa, Lưu Bình làm quen và 2 người trở thành đôi bạn thân thiết, nàng bán lụa giúp chàng ăn học, còn Lưu Bình học hành ngày đêm với quyết tâm nếu thi đỗ làm quan thì sẽ xin cưới nàng.
Cho tới ngày ứng thí, từ trường thi về nhà, Lưu Bình không thấy ân nhân của mình đâu, anh buồn lắm, nhưng nghĩ tới Dương Lễ nên anh ta muốn cho bạn mình thấy bây giờ mình không kém ai. Thế nhưng tại lần gặp gỡ này Dương Lễ lại đón tiếp bạn mình rất nồng hậu, mời bạn dự yến tiệc thịnh soạn có đàn ca múa hát, tới khi Lưu Bình đang muốn nhắc lại chuyện cũ để mỉa mai thì bấy giờ Dương Lễ mới gọi vợ mình ra để tiếp rượu cho bạn. Lưu Bình sửng sốt khi trông thấy Châu Long chính là thiếu phụ ngày xưa đã nuôi Lưu Bình ăn học. Thì ra chính vợ của Dương Lễ đã giúp đỡ Lưu Bình ăn học thành tài như ngày hôm nay và bây giờ Lưu Bình mới hiểu hành động của Dương Lễ năm xưa khi tiếp chàng 1 cách lạnh nhạt để mình thấy được không thể ỷ vào tiền bạc mà sống mãi được, cho nên Dương Lễ đã không cho bạn 1 xu, ngược lại gởi vợ mình đến giúp bạn ăn học. Cho tới bây giờ, Lưu Bình mới hiểu được mình có một người bạn chí thiết nên mãn nguyện lắm, rồi từ đó 2 gia đình lại càng trở nên thân thiết hơn.
Thế nhưng câu chuyện trên không chỉ để truyền đạt vấn đề tình bạn, mà còn nói tới cách chọn "cộng sự" trong con đường khởi nghiệp, làm sao chúng ta biết được, họ liệu có là những người mà chúng ta sẽ giành thời gian, công sức để mà cùng nhau gây dựng cơ đồ? Có là những người mà chúng ta có thể tin tưởng giao trọng trách nặng nề trong quá trình khởi nghiệp. Mượn hình ảnh của cây lá nhánh rễ để tôi nói về việc phân biệt các mối quan hệ mà chúng ta cần họ cộng sự
NGƯỜI LÁ
Một số người đến với cuộc đời bạn giống như chiếc lá cây mà tôi gọi là người lá, vì họ chỉ ở với bạn theo mùa như những nhân viên hay nhảy việc và không kiên định. Lẽ dĩ nhiên bạn không thể phụ thuộc hay tin cậy vào họ trao cho họ trọng trách hay hướng họ theo con đường phát triển dài lâu, người lá họ yếu ớt và làm bạn mát mẻ 1 cách tạm thời, vì là chiếc lá nên họ chỉ lấy ở bạn thứ họ cần và ngay khi bạn gặp hoạn nạn, hoàn cảnh không thuận lợi như công ty đi xuống, đối thủ cạnh tranh mời mọc với mức lương, chính sách hấp dẫn hơn vào thời điểm nào đấy, thì như chiếc lá sẽ rời đi. Nhưng bạn không thể giận họ vì họ là như thế, họ chỉ mãi là những chiếc lá.
NGƯỜI NHÁNH
Kiểu người thứ 2 tôi gọi là người nhánh, họ giống như nhánh cây, mạnh mẽ hơn người lá, nhưng bạn vẫn phải cẩn thận. Họ có thể ở bên cạnh bạn, với công ty bạn trong nhiều phen sóng gió, nhưng cho tới khi phải đối mặt với một số cơn bão cuộc đời cần phải vượt qua (phá sản) thì chúng ta có thể mất họ, lúc những hoàn cảnh khắc nghiệt hơn hoàn toàn nhánh cây có thể bị bẻ gãy , dù sao bạn vẫn phải thử nghiệm họ trước khi có thể tin cậy và trao 1 số gánh nặng mang tính trách nhiệm cao và trong hầu hết trường hợp họ không thể mang nhiều gánh nặng bởi sự giới hạn của nhánh cây nó có thể bị giòn và dễ gãy, tất nhiên chúng ta vẫn không thể nổi điên lên, vì họ là như thế, họ chỉ là những nhánh cây.
NGƯỜI RỄ
Người thứ 3, họ như cái rễ của cây và bạn rất khó để tìm được, sứ mệnh của họ là để giữ cho bạn đứng vững, giúp công ty đi đúng hướng, góp sức tạo ra nền móng vững chắc, họ âm thầm giúp bạn giải quyết khó khăn mà không hề kể công, nếu bạn vui mừng, họ hạnh phúc, bạn đau khổ họ chia sẻ, họ đứng đằng sau và không để thể giới biết họ đứng sau thành công của bạn. Và nếu bạn phải trải qua những cơn bão lớn cuộc đời. Người rễ vẫn ở đó để giữ cho bạn thẳng đứng. Sứ mệnh của họ là giúp bạn vững vàng mạnh mẽ, nuôi dưỡng, cung cấp cho bạn nước khi bạn khát...v.v. Cái rễ đôi lúc có vẻ như để mặc bạn với sóng gió khi lá đã xa và nhánh đã gãy, bạn trông héo úa, cô độc, đơn côi trước phong ba, bão táp, nhưng cái rễ vẫn âm thâm bơm nhựa để giữ cho bạn sống.
Và các bạn đều biết trong khởi nghiệp, chúng ta như một cái cây cần phải có nhiều nhánh và lá nhưng duy nhất bạn phải biết cái rễ của mình là ai, hãy nhìn vào đời sống các mối quan hệ của chúng ta, để cụ thể hơn nữa hãy ngồi dành ra một phút mỗi người để suy nghĩ về họ, họ thuộc kiểu người nào. Hiển nhiên trước khi suy xét về người khác hãy tự nhìn lại bản thân mình xem bản thân chúng ta là kiểu người nào, châm ngôn có câu "Muốn người khác sống chân thành, tự ta phải chân thành với chính bản thân mình trước"
- Lê Hoàng, Viết từ diễn giả Francis Hùng -
* Brands sẽ xác nhận lịch tư vấn trên Google Meet/Zoom qua Zalo bạn đăng ký.
Thông tin ứng tuyển
ĐĂNG KÝ HOẶC ĐỂ LẠI LỜI NHẮN